Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013


Gửi Cố Nhân

Lặng ngắm tà dương rụng cuối ngày
Hoàng hôn chết lịm giấc chiều say
Duyên tình một thuở nào ai thấu
Giấc mộng muôn đời chẳng kẻ hay
Vạn cổ thương sầu châu ngập mắt
Ngàn xưa tủi nhớ lệ đầy tay
Tim son lỗi nhịp hồn hiu quạnh
Cách biệt người ơi trọn kiếp này.

Trần Thế Nhân


Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Dáng Xuân


Em ơi xuân cũ được bao ngày
Gót ngọc đường hoa trải đắm say
Thôn nữ ngân nga bài hát cũ
Chim trời ríu rít khúc ca hay
Hoa đào sắc rộ vương đôi má
Giọt nắng hương nồng đọng ngón tay
Bóng dáng người xưa giờ cách biệt
Từng mùa thêm quạnh vắng nơi này

Trần Thế Nhân


Xuân Đầu


Kỷ niệm còn đây những tháng ngày
Bên mùa hoa cũ mộng lòng say
Màu mây chan chứa nguồn thơ đẹp
Sắc nắng mơ màng mạch tứ hay
Mực tím nghe thương đầy khóe mắt
Thư xanh thấy nhớ nặng bàn tay
Bơ vơ cánh én chiều hôm lạnh
Nhớ quá! xuân xưa ở chốn này.

Trân Thế Nhân



Làng Xưa


Xuân xưa em có nhớ bao ngày
Hay đã quên rồi những đắm say
Xóm cũ tiêu điều ai có biết
Làng xưa quạnh quẽ khách nào hay
Dòng sông nhạt nắng sầu trên mắt
Nhánh cỏ tàn hoa rũ dưới tay
Ký ức phôi phai màu kỷ niệm
Còn đâu đã lỡ mộng duyên này.

Trần Thế Nhân