Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013



Vườn xưa

Lầu Thơ Bóng Nguyệt chốn vườn xưa
Cảnh đó còn đâu tiếc chẳng vừa
Sao vắt đầu non soi lối nhỏ
Trăng cài đỉnh núi rọi song thưa
Sương rơi trắng ngõ trời thay tiết
Lá rụng vàng sân gió trở mùa
Xướng họa hôm nào chung ý mộng
Giờ nghe trống vắng lệ lòng mưa

Hạt Mưa Sa

Lối cũ

Lối cũ ta về lại chốn xưa
Vườn thơ vắng vẻ nhớ sao vừa
Mây trôi bảng lảng phương trời lạ
Gió thoảng rì rào khóm liễu thưa
Tiếng dế ngân nga sầu trở tiết
Lời ve nức nở khóc giao mùa
Bâng khuâng nhặt lá vàng trong nắng
Ngấn lệ rơi mà ngỡ giọt mưa

Hoàng Thứ Lang

Người Xưa

Sao không trở lại hỡi người xưa
Nhớ dáng ai xinh mấy có vừa
Mộng trước trao mây không tiếng đáp
Tình đầu gửi gió chẳng lời thưa
Trăng sao héo rũ sầu bao tháng
Hoa lá tàn phai tủi mấy mùa
Lữ khách quay về nghe quạnh vắng
Nghe hồn nức nở những cơn mưa

TTN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét